Văn hóa

Đợi Tết

Tăng Hoàng Phi 08/02/2024 13:03

Nhà nhà đợi Tết, chào đón Tết một cách trang hoàng và tươm tất nhất.

tet.jpg

Buổi sáng ở trong khu vườn nhỏ, cơn gió lạnh mùa đông về se sắt, thi thoảng từng đợt sương mù đặc dính sà xuống những cây bắp cải lá xanh loang lổ màu trắng nhợt nhạt. Mẹ khom lưng với chiếc ô doa tỉ mẩn tưới từng cây giống. Trong bước chân chậm rãi, mẹ vừa làm vừa thủ thỉ, chỉ còn mấy tuần nữa là Tết. Tôi sững người vì ngỡ mình đã thôi quên chờ đợi Tết, vậy mà khi mẹ nhắc nhớ khiến tôi nôn nao một cách lạ lùng. Chỉ còn mấy tuần nữa là Tết, tôi lẩm bẩm. Thời gian nhanh như một cái chớp mắt. Mới đầu xuân vậy mà giờ đã gần hết năm.

Tôi nhớ những năm tháng ấu thơ, cả nhà đợi Tết bắt đầu cũng từ khu vườn nhỏ xinh đầy rau này. Khu vườn đầy ắp các loại rau, từ su hào, cải bắp, cải bẹ, cải thìa đến thì là, cà rốt. Mùa đông về lạnh lẽo nhưng sáng nào mẹ cũng miệt mài ra vườn chăm rau. Dáng mẹ vẹo xiêu trong làn sương mù dầy đặc. Mẹ tính chỗ cải bắp kia mấy phiên chợ giáp Tết thì bán hết. Còn cải thìa, cải bẹ, cải cúc chắc phải bán sơm sớm sợ đặng chúng nó đến xuân là già không ai mua. Những đứa con của mẹ lại chú ý tới luống cà rốt, luống gừng lá đã ngả màu vàng vì Tết đến kiểu gì cũng được mẹ làm mẻ mứt cà rốt, mứt gừng cay the ngon khó cưỡng.

Tôi đã đi qua bao nhiêu mùa cà rốt thân thương của mẹ, nhớ từng cử chỉ và cả những ước vọng của bà mẹ quê tảo tần. Tôi thấy mình như cây cỏ tươi xanh được lớn lên từ những giọt mồ hôi mẹ đổ xuống. Khu vườn tươi xanh trong phiên chợ Tết mẹ tất tả gồng gánh đổi lấy cho chị em tôi quần áo, giầy dép và cả những miếng bánh chưng nhân có thịt. Tôi đã từng thấy thời gian dài đằng đẵng khi chờ từng ngày đông trôi qua để được về với vườn rau của mẹ, để thấy màu xanh ngút ngàn nương vườn, bờ bãi. Để thấy hoa cải vàng rực trong nắng ngọt ngào, trong nụ cười người nông dân một nắng hai sương…

Trong lớp học trường làng giờ ra chơi, từng tốp học sinh ngồi xích lại gần nhau, trong lớp áo mỏng manh, răng môi run cầm cập nhưng cũng không quên nở những nụ cười giòn tan bàn chuyện ngày Tết. Lũ trẻ học người già cách bấm đốt ngón tay, đợi xem bao nhiêu ngày nữa là Tết. Nhìn kìa, trên khuôn mặt ai cũng rạng rỡ khi nhắc tới Tết. Tết của lũ trẻ nhà nghèo ở quê là phiên chợ quê tấp nập đầy sắc màu, nơi đó có những quả bóng bay xanh, đỏ, có trò chơi ném phi tiêu trúng bóng nhận gấu bông, có bát bánh đúc nóng hổi thơm lừng và có những món quà mà đặc quyền Tết mới có thể có. Tôi thấy bóng hình của mình thân thương ở đó. Những ngày giáp Tết lòng hồi hộp một cảm giác khó tả. Háo hức đến quên cả ngủ, đợi trời sáng để mẹ cho đi chợ Tết.

Nhà nhà đợi Tết, chào đón Tết một cách trang hoàng và tươm tất nhất. Nhà tuềnh toàng cũng phải được quết lên những chổi vôi trắng xóa. Một ngày công hợp sức của cả gia đình là đâu vào đấy. Bố bắc thang cầm chổi, con đứng dưới giữ thang, lăng xăng xách xô vôi, châm nước. Thi thoảng có tiếng ai đó đi ngang khen sao mà chăm dữ dằn, đáp lại là nụ cười phớ lớ, Tết nhất người có áo mới thì cũng để cho ngôi nhà khoác áo mới nữa chớ. Nhìn thành quả ngôi nhà cũ trong 365 ngày giờ được khoác áo mới thơm mùi vôi mới hạnh phúc lâng lâng làm sao.

Sau khi khoác áo cho ngôi nhà, lại đến công cuộc dọn dẹp, kì cọ đủ thứ: từ bộ lư hương trên ban thờ tổ tiên đến đống chén đĩa nằm trong chạn bát. Con ngõ nhỏ cũng được phát cỏ dại để mà đợi Tết. Chú mèo tam thể quẩn quanh chân người, không biết nó có háo hức đợi Tết như con người không nhưng xem chừng cũng háo hức, rộn ràng? Bà vun cỏ dại, lá khô thành đống rồi đốt cháy. Khói trắng vờn lên cao len vào mái tóc của bà bồng bềnh mây cước. Tôi đếm những mùa Tết trôi qua trên sợi tóc cước trắng của bà. Thấy thương bà từ thanh xuân cho đến tuổi hoa niên. Tôi chờ Tết để thấy nắng lên, để mong bà khỏe mạnh cười giòn trong nắng ấm.

Cả gia đình tôi đợi Tết, đợi những bữa cơm đoàn viên, từ thuở hàn sơ khổ cực cho đến khi kinh tế khấm khá hơn chút ít. Bữa cơm gia đình ba ngày Tết là bữa cơm quý giá mà ai cũng trân trọng. Dẫu mâm cơm chỉ đạm bạc rau cỏ vườn nhà, ít thịt lợn vừa đụng trong Chạp. Mọi ưu phiền xin gạt bỏ sang một bên, lúc đó nhường chỗ cho nụ cười và hạnh phúc. Thật lạ, trải qua hơn ba mươi năm trong cuộc đời, cứ mỗi lần đợi xuân là lòng tôi lại nôn nao một cách khó tả. Tôi đã có những ngày đông buồn bã, lòng chìm trong gió lạnh, chẳng muốn mở lời. Ấy vậy mà khi đếm ngày đợi Tết sắp tới lòng lại rộn ràng…

Đọc tiếp
(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
Đợi Tết
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO