BIDV Đông Sài Gòn- ngọn hải đăng giữa lòng thành phố

Nguyễn Thị Hồng Hiệp| 14/04/2021 09:35
Theo dõi Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ trên

(thitruongtaichinhtiente.vn) - BIDV Đông Sài Gòn với cô luôn đặc biệt, đặc biệt hơn nữa khi chi nhánh đứng giữa một thành phố Thủ Đức hiền hòa, mến khách. Để rồi, dù đứng từ xa hay lại gần, dù đi từ hướng cầu Rạch Chiếc hay từ hướng Ngã Tư Thủ Đức, dù chạy men theo đường Đặng Văn Bi hay xuyên thẳng đường Thống Nhất thì khi nhìn thấy tòa nhà 5 tầng với dòng chữ BIDV nổi bật cùng logo ba màu chủ đạo: xanh dương, đỏ, trắng là cô như được trở về nhà, về nơi thân thuộc nhất.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thị Hồng Hiệp, Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) chi nhánh Đông Sài Gòn.

 

Cô gắn bó với thành phố này cũng gần 8 năm, mới cách đây vài bữa hai từ thành phố nói nghe còn ngượng miệng, giờ thì cũng quen lắm rồi.

Những con đường lạ lẫm ngày mới theo chồng về đây giờ trở lên quen thuộc lắm. Thủ Đức gần như chứng kiến toàn bộ hành trình cô gái nhỏ loay hoay với những bước đi của chính mình.

Cô thương nơi này, thương nhẹ nhàng như cách mà nó thương cô.

Những ngày đầu chuyển xuống Thủ Đức, chỗ làm cách xa nhà tới 15 cây số, sáng sớm cô bay ra khỏi nhà sau khi đã lo xong cơm, cháo cho hai bà cháu. Cô cứ chạy mà chẳng để ý tốc độ xe giờ là bao nhiêu. Trong đầu cô chỉ nghĩ đến hình như sắp muộn mất rồi. Đôi lúc tay lái loằng ngoằng như sắp ngã, đôi khi gió tạt mạnh làm cái điện thoại trong túi gần bay mất. Tối nào về tới nhà là phố cũng lên đèn từ rất lâu.  Thằng cu nhỏ líu quíu chạy ra bám mẹ.

Rồi may mắn, cô cũng xin chuyển công việc được về gần nhà, cô vẫn nhớ mình đã hét to như thế nào ngày nhận được cuộc gọi báo trúng tuyển. Cuối cùng những nỗ lực của cô cũng được đền đáp theo một cách nào đó. Và rồi cô tiếp tục hành trình của mình bằng việc bắt đầu ở một nơi rất mới - BIDV Đông Sài Gòn

Ngày mới vào, cô đã tưởng mọi thứ cứ trôi qua bình thường như cũ, vẫn là những tháng ngày lặp đi, lặp lại, không thấy mặt trời lên, vội vã áo quần, ào ra đường đi làm, tất tả về nhà, con con, cái cái. Cô đã tưởng mình sẽ không dành nhiều tình cảm đến thế hoặc có chăng cũng chưa từng nghĩ sẽ sâu đậm như thế này.

Cô thương từng chi tiết, từng góc ngách, từng con người nơi đây. Mỗi ngày đi làm đối với cô là một hành trình cảm nhận sự vui vẻ và hạnh phúc. Quẹo xe vào cổng, anh bảo vệ chờ sẵn mỉm cười đo nhiệt độ, xuống thang máy cô tạp vụ rôm rả hỏi thăm. Bước chân lên lầu 3 vào phòng đôi khi là cái kẹp tóc nhỏ, là ly nước mía, là lon Redbull mà ai đấy đã để sẵn trên bàn. Cô trân trọng và thương thật nhiều cái cách mà mọi người chia sẻ với nhau. Dù là lời nhắc nhở thì cô cũng cảm nhận được tất cả đều xuất phát từ trái tim và tâm huyết. Cứ như thế mỗi ngày tình yêu với nơi này trong cô cứ ngấm dần, ngấm dần. Cô có thể kể về nơi đây với bất kỳ ai và luôn bằng một niềm yêu thích tuyệt vời. Cô ngưỡng mộ năng lượng tỏa ra từ vị Giám đốc trẻ, anh luôn là người nghiêm túc với nghề và có khát vọng, nói chuyện cùng anh, nhìn ánh mắt anh bất cứ ai cũng cảm nhận được tình yêu, sự tự hào mà anh dành cho chi nhánh. Cứ làm việc cùng anh là cảm nhận được trách nhiệm, nhiệt huyết, là thấy mình chắc chắn phải hoàn thiện, hoàn thiện hơn thật nhiều nữa…

 

Cô cũng cảm ơn mỗi bài học, mỗi câu nói mà cô dù là tình cờ hay hữu ý được nghe các chú, các anh trong Ban Giám đốc chia sẻ. Chú Minh hiền hòa, chú Nghiệm vui vẻ, anh Thành luôn mang dáng vẻ cool ngầu của người đàn ông xứ Nghệ nhưng mỗi chia sẻ của anh với mọi người đều là nhưng câu nghe một lần là ngấm. Cô hiểu các chú, các anh đã luôn muốn bằng cách này hay cách khác có thể truyền lại một cách cụ thể và chi tiết nhất những tâm huyết, những trải nghiệm của chính bản thân mình cho thế hệ sau…

Nếu có thể cô có thể ngồi cả ngày để kể chuyện về chi nhánh của cô, về phòng cô đang công tác. Từ anh Bí thư Đoàn Thanh niên ăn to, nói lớn, áo quý tộc, râu lúc nào cũng như ngài Robison ngoài đảo cực kỳ quyến rũ, tới ông anh da cực trắng, dáng cực xinh, râu nhẵn nhụi, quần bảnh bao…cả cô em gái nhỏ mà có giọng cười vang rừng, vang núi, át còi xe ngồi ngay bên cạnh chị gái cũng nhỏ nhưng giọng nhẹ nhàng, dịu dàng như gió sớm mai, trong veo như suối chảy. Chị Thư hơi ú, mỗi lần giận là 2 tai đỏ nhìn cưng xỉu. Anh Lâm hói, thành viên vui vẻ nhất bàn nhậu…Ái duyên dáng, dễ thương nhưng cũng cực kỳ tinh tế…

Có quá nhiều điều, quá nhiều người mà mỗi việc họ làm, mỗi lời họ nói với cô đều thấy đáng nhớ. Mỗi cá nhân, nhân viên của chi nhánh như là một mảnh ghép tạo nên bức tranh BIDV Đông Sài Gòn đa màu, đa sắc.

Cô thương thật nhiều những lúc công việc bật bịu, các chương trình của chi nhánh, những đợt thanh, kiểm tra, những ngày đông khách, các bữa gặp phải vị khách khó chịu, những lần chạy chi phí cuối tháng, cuối quý, quyết toán năm với nhiều áp lực. Cả chi nhánh phải làm việc xuyên trưa, tới cuối đêm, con cái gửi tạm cho ông bà, cô giáo.

Cô cũng thương chị Trưởng phòng vẻ ngoài mạnh mẽ, cứng cỏi nhưng bên trong cực kỳ tình cảm, mềm yếu. Cô thương cách phòng cô gọi cô là “con gà”, cách bà chị gái hơi nghiêm khắc một chút ngồi bên chăm bẵm dù hở ra là tiện tay cô oánh liền.

Cô nhớ đã từng đọc đâu đó câu nói “mỗi người xuất hiện trong cuộc đời của bạn đều có lý do” và với cái duyên gặp gỡ đó họ chắc chắn sẽ mang đến cho mỗi người những trải nghiệm thú vị, có thể đó là sự ấm áp, bao dung, lòng can đảm, là kinh nghiệm hay sự trưởng thành cần thiết phải có.

Cứ chầm chậm sống và làm việc, cô cố gắng không bỏ sót những thanh âm trong trẻo của cuộc sống, luôn hít hà hương gió mỗi buổi sáng chạy xe dọc đường Đặng Văn Bi, đôi khi nhắm lẹ mắt để cảm nhận sự nhẹ nhàng của từng chùm hoa bằng lăng rủ xuống tím rịm một góc đường. Ai đó nói cô bay bổng cũng đúng vì với cô quá khứ là kỷ niệm, hiện tại là những điều đáng trân quý, sống trọn vẹn lúc này giúp cô lưu giữ được nhiều điều đẹp đẽ cho quá khứ của tương lai.

BIDV Đông Sài Gòn với cô luôn đặc biệt, đặc biệt hơn nữa khi chi nhánh cô đứng giữa một thành phố Thủ Đức hiền hòa, mến khách. Để rồi, dù đứng từ xa hay lại gần, dù đi từ hướng cầu Rạch Chiếc hay từ hướng Ngã Tư Thủ Đức, dù chạy men theo đường Đặng Văn Bi hay xuyên thẳng đường Thống Nhất thì khi nhìn thấy tòa nhà 5 tầng với dòng chữ BIDV nổi bật cùng logo ba màu chủ đạo: xanh dương, đỏ, trắng là cô như được trở về nhà, về nơi thân thuộc nhất.

Bất chợt cô ngân nga:

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Cùng với anh em tìm đến mọi người
Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát
Để thấy tiếng cười rộn rã bay…”

(Bài hát "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn).

Nếu ví BIDV Đông Sài Gòn giống ngọn như hải đăng thì mỗi thành viên của chi nhánh chính là một ngọn lửa thắp sáng mãi vùng trời của lòng nhiệt huyết, trách nhiệm và sáng tạo.

Cuộc thi viết “Ngân hàng tôi yêu” do Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ (Cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam) phối hợp với Công ty Cổ phần UB Việt Nam (UBGroup - Thành viên Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam) tổ chức hướng tới kỷ niệm 70 năm ngày thành lập ngành Ngân hàng.

Ban tổ chức nhận bài thi từ ngày 22/3/2021 đến ngày 16/4/2021 và lễ trao giải dự kiến tổ chức ngày 6/5/2021 - đúng ngày kỷ niệm 70 năm thành lập ngành Ngân hàng.

Đối tượng dự thi bao gồm cán bộ, nhân viên ngành Ngân hàng và người thân, khách hàng của các ngân hàng, cán bộ thuộc cơ quan quản lý, các đối tác của ngân hàng và các đơn vị, tổ chức liên quan tới hoạt động tài chính ngân hàng. Bài  dự thi thể hiện dưới các hình thức như viết văn xuôi, viết thư, truyện ngắn, sáng tác thơ, sáng tác bài hát. Chủ đề bao gồm chia sẻ câu chuyện về đồng nghiệp, nơi làm việc, những hoạt động chung lan tỏa tình cảm yêu nghề và những cảm xúc đẹp về ngành Ngân hàng...

Tổng giá trị giải thưởng lên đến hơn 100 triệu đồng. Bài dự thi xin vui lòng gửi về duthi@nganhangtoiyeu.vn theo cú pháp sau: Tiêu đề: [Bài dự thi “Ngân hàng tôi yêu”_ Họ tên người dự thi _ Đơn vị công tác].

Thông tin chi tiết về thể lệ cuộc thi, mời quý độc giả tham khảo qua Thông cáo báo chí: https://nganhangtoiyeu.vn/phat-dong-cuoc-thi-viet-ngan-hang-toi-yeu

 

(0) Bình luận
Nổi bật
Đừng bỏ lỡ
BIDV Đông Sài Gòn- ngọn hải đăng giữa lòng thành phố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO