(thitruongtaichinhtiente.vn) - Cứ thế ngày qua ngày, tôi và “bạn” đã có được tấm “chứng chỉ” ấy, tấm bằng của tình yêu thương và chính thức trở thành một BOC-er...
Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Sherry công tác tại Bank of China (Hong Kong) Limited Ho Chi Minh City Branch.
|
TP Hồ Chí Minh, ngày ... tháng ... năm ...
Gửi “bạn” – chính tôi ở những tháng ngày sắp bỏ cuộc trong công việc sau này,
Thật ra tôi cũng không mong “bạn” đọc bức thư này lắm vì tìm đọc lại bức thư này có nghĩa là công việc hiện tại của “bạn” không mấy thuận lợi lắm nhỉ? Ắt hẳn tinh thần “bạn” đang xuống dốc và có xu hướng khép mình lại, không muốn tiếp nhận bất kỳ ý kiến hay lời khuyên nhủ từ ai. Thành thật mà nói tôi không nghĩ mình sẽ đưa ra được lời khuyên nào có ích vì tôi không thực sự hiểu rõ những khó khăn mà “bạn” đang gặp phải. Chỉ mong rằng sau chuyến “quay về quá khứ” này, “bạn” có thể bình tĩnh hơn và đưa ra quyết định tốt nhất cho bản thân. Vậy nên hãy nể tình tôi là “bạn”, mong “bạn” lắng nghe những lời gửi gắm của chính mình từ quá khứ nhé, ít nhất tôi có thể nhắc lại cho “bạn” nhớ “bạn” đã từng yêu công việc hiện tại của mình như thế nào.
Quay về là “bạn” của năm 22 tuổi, một nhân viên thử việc tại Ngân hàng Trung Quốc, chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh (Bank of China (Hong Kong) Limited – Ho Chi Minh City Branch). Về sau, tôi gọi nơi thân thương này như các anh chị đồng nghiệp vẫn thường gọi, là BOC. Lúc bấy giờ tôi mừng lo lẫn lộn. Vui mừng vì một cô sinh viên với ưu điểm bằng không mà khuyết điểm có thừa như tôi lại có được việc làm ngay khi vừa ra trường, chưa kể các công ty khi ấy đang thực hiện cắt giảm nhân sự do kinh tế bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi dịch COVID-19. Bên cạnh đó lại lo một nỗi là bản thân tôi xuất thân từ một trường đại học thiên về các ngành nghề xã hội, chuyên ngành của tôi lại là về đất nước học (cụ thể là Trung Quốc học). Có thể nói, những nghiệp vụ liên quan đến ngành kinh tế, ngân hàng và những kiến thức mà tôi tích góp trong 4 năm đại học qua giống như hai đường thẳng song song, chẳng có lấy một điểm chung. Dẫu biết đây là cơ hội cũng là một thách thức lớn, tôi vẫn chấp nhận thử sức mình. Sau khi bước vào BOC, tôi dần thấy được lựa chọn mạo hiểm của mình khi ấy là đúng đắn.
Liệu “bạn” có còn nhớ, những ngày đầu thử việc của tôi và “bạn”? Tôi bước vào ngân hàng với nỗi niềm lo lắng, hoang mang. Các anh chị đồng nghiệp luôn tất bật với bao xấp giấy tờ, chạy đua với từng giây đồng hồ, thế mà vẫn cố gắng hướng dẫn công việc cho tôi. Dù rất cảm ơn anh chị, nhưng cũng một lời thật lòng rằng, tôi đã từng tự trách vì chẳng hiểu được những gì mà anh chị đã chỉ bảo khi ấy. Tôi ngồi đó, quan sát thao tác của mọi người trên hệ thống, cố gắng làm quen với công việc và xém ngủ gật trên xấp tài liệu của Ngân hàng Nhà nước mà anh chị in cho. Nhìn thấy “guồng máy” của Ngân hàng vận hành một cách nhịp nhàng, đều đặn, tôi lại thoáng tủi thân vì cho rằng bản thân là một bánh răng thừa của bộ máy này.
Dù không muốn nhưng tôi từng có ý định bỏ cuộc. Đơn giản là vì tôi cho rằng cũng phải mất hẳn 4 năm mới có được một tấm bằng cử nhân đại học, thế mà hoàn cảnh hiện tại lại yêu cầu một “chứng chỉ ngân hàng” chỉ trong 2 tháng. May mắn thay, nhờ sự kiên nhẫn, tận tình chỉ bảo, các anh chị đồng nghiệp đã kéo tôi ra khỏi ý nghĩ đáng buồn đó. Có những ngày, dù phải chạy đôn chạy đáo cho kịp việc, mọi người vẫn không quên “xách” đứa em nhỏ này theo cùng học việc. Có những ngày, dù đã đến giờ tan ca, mọi người cũng không ngần ngại dành thêm thời gian để hướng dẫn công việc cho tôi một cách tỉ mỉ, chi tiết hơn. Và cũng không ít ngày, chị sếp của tôi trước khi ra về đều “ghé” ngang chỗ tôi học việc để hỏi thăm tình hình học tập của tôi, nhắn nhủ mọi người cố gắng chỉ dẫn tôi và bảo tôi nếu gặp khó khăn gì thì cứ việc hỏi mọi người.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất biết ơn đối với mỗi một hành động quan tâm, giúp đỡ của các anh chị. Phải nói là dù chưa từng tin vào năng lực của bản thân, nhưng tôi lại tin là tôi làm được điều này vì mọi người xung quanh đều yêu thương và tin tưởng tôi. Cứ thế ngày qua ngày, tôi và “bạn” đã có được tấm “chứng chỉ” ấy, tấm bằng của tình yêu thương, và chính thức trở thành một BOC-er.
Liệu “bạn” có còn nhớ, những lần mà tôi và “bạn” phạm sai lầm khi mới chập chững lên chính thức? Tôi lo sợ về mớ lộn xộn mà mình đã gây ra. Mỗi lần như vậy, điều đầu tiên tôi làm là chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe lời trách phạt và chỉ dạy của cấp trên. Sau khi sai lầm được khắc phục, đúng là có trách, nhưng nói chính xác hơn là tôi tự trách mình. Các anh chị hướng dẫn tôi cách giải quyết vấn đề, cách rút kinh nghiệm cho bản thân và cả cách nhìn nhận sự việc theo hướng đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Không chỉ riêng tôi mà với bất kỳ thành viên nào cũng vậy, chỉ cần một người vô tình phạm lỗi, cả nhóm sẽ cùng xúm lại để giải quyết. Thành thật mà nói, đi kèm với mỗi bài học về công việc và kinh nghiệm bản thân là bài học về tình đoàn kết – bài học mà không phải ở nơi công sở nào cũng có thể “dạy” cho “bạn” hiểu.
Liệu “bạn” có còn nhớ, những ngày tôi và “bạn” từng “cùng khóc, cùng cười” với mọi người? Công việc nào cũng có áp lực riêng của nó, “banker” không là một ngoại lệ. Có những ngày trôi qua êm đềm, công việc không có gì khác lạ, tôi và các anh chị đồng nghiệp vừa làm vừa cười một cách vui vẻ. Có những ngày trôi qua khá gian nan, giao dịch liên tục, chứng từ chất chồng, tôi và mọi người vẫn cùng nhau vượt qua trong tiếng cười đùa hạnh phúc. Nếu nói tôi không hề cảm thấy chán nản vì công việc mỗi ngày đều mang đến những điều mới lạ thì có đôi chút miễn cưỡng và tự lừa dối bản thân. Nhưng nếu đổi lại là tôi cảm thấy hào hứng trong công việc vì dòng cảm xúc của bản thân và mọi người luôn khiến nó trở nên khác biệt và thú vị hơn qua từng ngày thì tôi không có gì để phản đối. Cứ như vậy, khoảng cách của tôi với các anh chị ngày một gần hơn. Với anh chị, tôi dần không còn là sợ sệt mà là kính trọng, vẫn là anh chị, nhưng không hẳn là anh chị đồng nghiệp, mà là anh chị trong gia đình.
Liệu “bạn” có còn nhớ, trong vô thức, tôi và “bạn” đã yêu BOC như thế đấy! Để bắt kịp xã hội đầy tất bật như ngày nay, không ít người đã quên mất cách đối nhân xử thế sao cho chừng mực với những người xung quanh. Vậy thì những tình cảm chân thành, không cầu kỳ, phức tạp của mọi người nơi đây càng khiến tôi cảm thấy BOC xứng đáng để tôi khắc vào lòng hai chữ “yêu rồi”. Ở đây, mỗi người một thế hệ, một tính cách, một cuộc sống riêng biệt, nhưng BOC sẽ luôn là điểm chung kéo tất cả lại gần nhau hơn. Cũng không ngoa khi tôi gọi công việc đầu tiên này của mình là “mối tình đầu”!
Trong công việc, gặp phải khó khăn là chuyện không thể tránh khỏi, điều quan trọng là “bạn” phải đủ tỉnh táo để quyết định đi qua khó khăn đó như thế nào. Tôi tin rằng sau khi đọc xong bức thư này “bạn” sẽ đưa ra được câu trả lời tốt nhất cho mình. Tôi tôn trọng và ủng hộ quyết định của “bạn” vì dù có như thế nào tôi cũng không hề hối hận vì đã từng yêu hết mình như thế.
Tái bút
Tôi – “bạn” của năm 23 tuổi.
Cuộc thi viết “Ngân hàng tôi yêu” do Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ (Cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam) phối hợp với Công ty Cổ phần UB Việt Nam (UBGroup - Thành viên Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam) tổ chức hướng tới kỷ niệm 70 năm ngày thành lập ngành Ngân hàng. Ban tổ chức nhận bài thi từ ngày 22/3/2021 đến ngày 16/4/2021 và lễ trao giải dự kiến tổ chức ngày 6/5/2021 - đúng ngày kỷ niệm 70 năm thành lập ngành Ngân hàng. Đối tượng dự thi bao gồm cán bộ, nhân viên ngành Ngân hàng và người thân, khách hàng của các ngân hàng, cán bộ thuộc cơ quan quản lý, các đối tác của ngân hàng và các đơn vị, tổ chức liên quan tới hoạt động tài chính ngân hàng. Bài dự thi thể hiện dưới các hình thức như viết văn xuôi, viết thư, truyện ngắn, sáng tác thơ, sáng tác bài hát. Chủ đề bao gồm chia sẻ câu chuyện về đồng nghiệp, nơi làm việc, những hoạt động chung lan tỏa tình cảm yêu nghề và những cảm xúc đẹp về ngành Ngân hàng... Tổng giá trị giải thưởng lên đến hơn 100 triệu đồng. Bài dự thi xin vui lòng gửi về duthi@nganhangtoiyeu.vn theo cú pháp sau: Tiêu đề: [Bài dự thi “Ngân hàng tôi yêu”_ Họ tên người dự thi _ Đơn vị công tác]. Thông tin chi tiết về thể lệ cuộc thi, mời quý độc giả tham khảo qua Thông cáo báo chí: https://nganhangtoiyeu.vn/phat-dong-cuoc-thi-viet-ngan-hang-toi-yeu |